Phương Uyên một Nguyên Kha em là một
Dịu dàng nhìn đất nước dõi theo em
Em hiên ngang đứng thẳng trước bên thềm
Áo tà trắng còn tên trường tên lớp
Tôi thấy em mảnh mai gần gũi quá
Trước mặt án tù nét mặt thản nhiên
Môi mím chặt ngước nhìn em hãnh diện
Trước tuổi trẻ anh hùng bỗng thấy nhỏ nhoi
Em yêu nước vậy là em có tội ?
Tội chăng là lòng tuổi trẻ em ơi
Tuổi đôi mươi em đã hiểu chuyện đời
Thà cam chịu quyết không lời than oán
Ôi ánh mắt em nhìn tha thiết quá
Đau xót quê hương đang mất từng ngày
Bởi em còn dòng máu Việt không phai
Em chẳng nỡ nhìn nước non đen tối
Ôi ánh mắt em nhìn như muốn nói
Em đấu tranh đâu phải chỉ cho mình
Em có biết nước Việt nhìn em khóc
Khóc bốn nghìn năm sao vẫn mãi điêu linh
Ôi ánh mắt em nhìn như muốn hỏi
Tuổi đôi mươi bao bạn trẻ vui cười
Em cũng muốn tung tăng như bè bạn
Nhưng vui gì trước họa giặc xâm lăng
Ai ơi trời đất đảo điên yêu nước bị cầm tù…
Kẻ bán nước bạc vàng không chổ chứa
Dân nghèo đói, lũ tay sai thừa mứa
Bởi bán linh hồn bán cả đất quê hương.
Ánh mắt bao dung em là ngọn lửa
Thắp vào lòng yêu nước thổi bùng lên
Em ung dung dẫu xiềng xích kề bên
Để dân Việt quyết thêm lòng tự chủ
Ánh mắt em chứa bao điều ấp ủ
Em hi sinh làm ngọn đuốc giữa trời
Ánh lấp lánh thức bao người mê muội
Đất nước này đâu chỉ của riêng ai.
HMT
*: Phiên tòa xử 2 thanh niên yêu nước kết thúc lúc 16h00 chiều với những bản án nặng nề:
– Nguyễn Phương Uyên bị kết án 6 năm tù giam, 3 năm quản chế.
Trước tòa họ đã tuyên bố:
Nguyễn Phương Uyên: “Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm”.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.