Hồi thứ nhì: Đại Thánh xuống trần
Đại Thánh đáp xuống… sân bay nước Vệ. Lắc mình một cái lập tức biến từ khỉ đột Tôn Ngộ Không thành một Việt Kiều sáng láng. Bước tới cửa Hải Quan, anh nhân viên mặt mày nghiêm trọng như Quan Công cất tiếng hỏi:
– Anh không có gì để khai hải quan à ? Anh mang về được bao nhiều tiền đô ?
– Tiền đô là gì ? – Đại Thánh gãi râu hỏi.
Anh nhân viên hải quan xụ mặt tuồng như giận lắm:
– Anh về thăm quê hương mà không đem tiền thì về đây làm gì ?
Từ đó giờ Đại Thánh ta nào biết đến chữ tiền, nhưng giống khỉ vốn khôn lanh, ngài dùng phép phân thân sang bàn hải quan kế cạnh, thấy anh Việt Kiều móc tờ giấy hình ông Oa-sinh-tơn nhét vô cuốn hộ chiếu, liền bắt chước nhổ lông thổi phù, hóa phép thành một tờ tiền y hệt. Lập tức anh hải quan như cây héo được tưới nước Cam Lồ, tươi như hoa cười tít mắt:
– Chúc anh một chuyến du lịch vui vẻ.
Bước ra cửa sân bay, một đám lâu la… – à không, một đám tài xế taxi bâu đến níu tay kéo áo ríu ra ríu rít, làm Đại Thánh chạnh lòng nhớ đến đám khỉ con ngày nào khi ngài từ bỏ chức Bật Mã Ôn chốn thiên đình trở về Hoa Quả Động. Trong lòng vui tươi, ngài chui vào chiếc kiệu bít bùng có gắn máy lạnh để tên xa phu chạy tìm quán trọ.
Đến nơi, tên xa phu nhăn nhở cười:
– Dạ anh cho em xin tiền xe… Dạ một trăm ạ.
Thấy Đại Thánh còn ngơ ngớ, hắn tỉnh bơ nói thêm:
– Một trăm đô thôi anh.
Đại Thánh chợt hiểu ra liền nhổ một cọng lông, lâm râm niệm thần chú thổi phù tờ trăm đô đưa cho tên xa phu.
Nào ngờ tên ấy nói: – “ Dạ, tờ này mới có năm chục hà đại ca ”.
Té ra đô la đã tăng giá từ thẩm nào, khiến bùa chú cũng hết linh hiệu. Một cọng lông của Đại Thánh chỉ còn đổi được năm mươi đô. Chịu đau biến thêm tờ nữa đưa tên ấy, ngài chạy nhanh như bị Nhị Lang Thần đuổi vào khách điếm.
Mệt quá, phần bị trái múi giờ, phần do xì-trét nhiều bởi chưa quen đất lề quê thói xứ Vệ, Đại Thánh lăn ra ngủ.
Chừng giờ Tý, bỗng Đại Thánh bị giật dậy bởi tiếng giày khua lộp cộp lên xuống cầu thang cùng tiếng rên hừ hự tợ tiếng yêu tinh nhền nhện như thưở nào từng nếm trải lúc thỉnh kinh. Linh tính biết đang lọt vào động yêu , ngài phi thân vọt lên mấy trăm trượng nhìn xuống. Quả nhiên thấy yêu khí bốc lên tanh ngòm nhớp nháp.
Từ trên cao ngó quanh, Đại Thánh thấy một nơi ánh sáng chói lòa, tiếng cười tiếng nói vang vọng…, bèn đằng vân bay tới. Vừa chạm đất tấp vào tửu điếm, ngài liền bị bu quanh bởi các tiên đồng ngọc nữ:
– Chú ơi chú mua kẹo che-quynh-gum dùm con… Chú đẹp trai ơi, mua hoa tặng cô dùm con đi chú…
Khoan khoái trong bụng vì nhớ hồi cai quản vườn Bàn Đào, bị Vương Mẫu nương nương cùng các tiên nữ coi chẳng ra gì, nay được xum xuê tâng bốc, Đại Thánh ta sướng lòng nhổ một ít lông hô biến ban phát tiền cho các cháu nhỏ… Nào ngờ bên kia đường, một tên Ma vương đã theo dõi động tịnh của ngài, liền móc I-phone 5 ra gọi.
Từ đâu bỗng mấy chục tiên đồng ngọc nữ úa ra như thiêu thân bay ào ào vô ngọn nến… “ Chú đẹp trai ơi mua dùm con… Chú mua dùm nó sao hổng mua dùm con… “ Tá hỏa tam tinh, Đại Thánh đổ mồ hôi hột rùng mình lắc biến thành chai bia. Bất chợt tên Ma vương từ đâu hiện tới, cầm chai bia đập cái “rốp” chửi đổng: “ Đù mạ tụi con nít bây, bữa nay kiếm không đủ tiền cho tao thì đừng về nhà. “
May nhờ ăn trộm bao Đào tiên tráng thể , cộng với công lực bởi uống trộm lắm Kim đan của Thái thượng Lão quân hộ thân nên Đại Thánh chỉ bị… u đầu. Thất thiểu lảo đảo nhập thân… Vừa đi, Đại Thánh vừa lầm bầm rủa lão Ngọc Hoàng toàn đưa ngài vào cảnh khó.
Huỳnh Minh Tú
Hết hồi thứ nhì.
Xem tiếp hồi sao sẽ rõ.